Lời xin lỗi muộn màng cho điều đã xảy ra từ lâu
KHÔNG THA THỨ!
Vào 1 đêm tương đối muộn (2h sáng nha) không biết có trăng có sao không, lại nhận được 1 cú điện choại từ NGỪI IU CÚ :>
Thực ra đầu tiên cũng định ném mẹ điện thoại đi cơ, nhưng mà lại lo lắng nhỡ đâu con trai của bạn thân mình đang trong cơn nguy kịch cầu cứu chị đây thì seoooo? Nên lại nghe.
Mà biết gì không 😃 Mục đích nó gọi là để xin lỗi vì những gì đã qua, vì đã gây ra quá nhiều tổn thương, vì đã không trân trọng trong quãng thời gian yêu nhau, vì nọ nọ kia kia chả nhớ lắm. Đại loại là vì 1 lí do nào đó + 1 cơn say => 1 cuộc điện thoại ăn năn hối lỗi để bản thân nó cảm thấy thanh thản. Nhưng tốt hơn hết là không nên thấy thanh thản sau quá nhiều thứ. Vì nếu đối mặt lại với những tội lỗi của bản thân trong quá khứ mà lòng lại thấy thanh thản thì thật sự quá tồi tệ. QUÁ HÃM! Cho nên tốt nhất là không nên mong thanh thản.
Thực ra lời xin lỗi là lời nói dối trơ tráo nhất nhưng lại được người ta coi là chuẩn mực xã hội, tượng trưng cho sự ăn năn sám hối, phép lịch sự, gì gì đó. Nhưng chỉ là HÌNH THỨC thôi Oh Please!! Nó không có ý nghĩa cũng không có tác dụng gì đối với người bị tổn thương. Nó chỉ là liều thuốc tạm thời với kẻ gây chuyện để tự an ủi bản thân là mình không làm gì sai hoặc người khác sẽ không để bụng mình nữa đâu. Nhưng thực ra là có đó, tôi rất để tâm tôi rất quan tâm đó. Và bất kể là ai chỉ cần lệch 1 li tôi đều không quên đâu, và nhất là những lời xin lỗi muộn màng tôi càng không tha thứ đâu. Tại sao tôi phải vì 1 câu "xin lỗi" mà bao nhiêu đau đớn, tổn thương, oan ức, ấm ức, căm hặn lại phải xí xóa hết? Muốn mong thanh thản từ tôi? có phải hơi muộn rồi không? nếu không muốn nói là quá muộn :) Nếu "xin lỗi" thực sự có tác dụng đến thế? Sao không nói sớm hơn? Mà tốt nhất là đừng nên làm gì để dẫn đến việc mở mồm ra nói xin lỗi. Bản thân tôi trăm nghìn lỗi sai, nếu nhìn lại, tôi có nói hàng tỉ câu "xin lỗi" với bản thân mình cũng không đủ bù đắp 1 phần ăn năm, ân hận đối với bản thân mình, chứ còn với người khác, làm sao đủ được? Nếu tôi có lỗi tôi thực sự sẽ bù đắp, tôi sẽ gây dựng vá lấp vết nứt của mình, thay vì để mặc kệ, lâu lâu sau ra vẻ hối hận, nói xin lỗi 1 câu, mong bản thân mình được tha thứ, hoặc đơn giản là dám nói ra lời xin lỗi để tâm an. Không an tâm được đâu =))
Thực ra xin lỗi cũng không thay đổi được quá khứ mà, không thể thay đổi những gì đã xảy ra mà. Ngày xưa tôi cũng xin lỗi nó, nó lại bảo mất niềm tin rồi nọ kia, rồi thì lẽ ra đừng làm để đỡ phải xin lỗi =)) sau đầy cũng nhiều lần chọ chọe, nó cũng xin lỗi tôi đềuu đều nhưng lại thắc mắc trách móc tôi chẳng bao giờ biết xin lỗi nó, nên tôi lại xin lỗi nó cho lịch sự. Cũng chẳng có tác dụng gì, trong khi tôi thực sự ăn năn vì sự oái oăm của mình và khá thương nóa, nó lại nghĩ tôi đang có gì đó giấu diếm nó nên phải thế =)) kì cục thực sự.
Cho đến hôm nay nó lại gọi nói lời xin lỗi, thực sự nghe không lọt tai chút nào. Mặc dù cũng khá hỗn độn kiểu bất ngờ chút, kiểu đang quên quên rồi tự dưng bị khui lại, tự dưng lại làm bản thân nhỏ bé này ngẫm nghĩ về những cực khổ trước đây. Haizz, Mý Bean này thực sự đã quá giỏi giang vất vả rồi. Thế mà vẫn gặp cô hồn vất vưởng.
Cho đến hôm nay nó lại gọi nói lời xin lỗi, thực sự nghe không lọt tai chút nào. Mặc dù cũng khá hỗn độn kiểu bất ngờ chút, kiểu đang quên quên rồi tự dưng bị khui lại, tự dưng lại làm bản thân nhỏ bé này ngẫm nghĩ về những cực khổ trước đây. Haizz, Mý Bean này thực sự đã quá giỏi giang vất vả rồi. Thế mà vẫn gặp cô hồn vất vưởng.
Sau khi chiêm nghiệm 1 ngày về viêc "xin lỗi", lại thật trùng hợp là dạo gần đây tôi nhận được khá nhiều lời xin lỗi. Và đương nhiên, tất cả đều KHÔNG THA THỨ. OK? Không có thanh thản gì hết vì tâm không yên được. Không ai lại quên mình đã bị/được đối xử như thế nào đâu :D xin lỗi hay không mà chả ra một kết quả, chỉ khác ở những phần râu ria lụ phụ không quan trọng mất thôi.
Nhận xét
Đăng nhận xét